Triệu Quang Nghĩa bây giờ đã có cảm giác của thiên triều thượng quốc, sự trắc trở hắn gặp phải ở Hắc Xà lĩnh Hoành Sơn sớm đã bị hắn vứt lên chín tầng mây. Việc tổn thất mấy vạn sĩ tốt đối với hắn mà nói chỉ ít ỏi như lông tơ, nhưng hắn vội vã bãi chiến là vì chiến thuật đánh nhanh thất bại, Liêu Quốc đã có phản ứng, có Liêu Quốc ở đó, không thể để hắn dễ dàng đoạt được lợi, ung dung tiến vào chiếm Hà Tây.
Đồng thời, Ba Thục là hậu phượng lớn của hắn, hậu phương không ổn định, hơn nữa Ba Thục lại là các vùng lãnh thổ của mấy quốc gia vừa mới bị diệt quốc không lâu, Triệu Quang Nghĩa lo lắng hậu phương xảy ra vấn đề, cũng không dám chuyên tâm tiến công Hà Tây. Bây giờ thì khác rồi, triều đình vừa ra tay thì loạn đảng ở bên Ba Thục đã lập tức bị hất cẳng ra ngoài, Triệu Quang Nghĩa thậm chí còn nghĩ rằng phải chăng có thể không tiêu diệt bọn họ, mà đuổi bọn họ đến Lũng Hữu. Lũng Hữu càng loạn thì sự phụ thuộc của các thế lực bên đó vào triều đình càng cao, rõ ràng là rất có lợi cho đế quốc.
Vì loạn phỉ Ba Thục đã vào Quan Trung, Trường An lưu thủ, Tề Vương Triệu Quang Mỹ tạm thời tấn phong lên làm quan chỉ huy chiến khu, trong tay có quyền chỉ huy người, tài vật nhất định, có điều Triệu Quang Nghĩa đối với việc này không lấy làm lo lắng, cấm quân đang liên tục vào Quan Trung, mà cấm quân lại là nhân mã Triệu Quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-sinh-lien/3085922/chuong-567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.