Hai vị đại nhân thường xuyên xuống nông thôn, địa phương này mới khai khẩn đất đai, nơi đây một thời kỳ dài là người Khương Đảng Hạng làm mưa làm gió, cách ăn mặc, trang điểm khác một trời một vực với người nông dân Hán.
Hắn cũng cười toe toét nói: "Hai vị đại nhân nhìn bên kia kìa, nước từ Hoàng Hà tới đây cần bố trí miệng cống, vào mùa mưa lũ thì cần phải đóng miệng cống vào, vào thời điểm khí trời khô hạn thì mở ra cho nước tràn vào, bảo đảm được năng suất cây trồng. Nơi này đã là đường xưa, trăm năm chưa từng úng lụt, song vì để phòng ngừa, còn men theo sông làm đê".
Xung Phóng gật đầu nói: "Ừ, lại là tu đê, lại là sửa đường. Tốn không ít tiền đây. Giờ cần sức người, chẳng ai lên lời oán thán đâu".
Khởi khởi cười to nói: "Đại nhân ơi, mảnh đất này là Long gia từ Túc Châu mua đấy, việc tu sửa thủy đạo, tu sửa đê điều là Long gia bỏ tiền ra chứ. Nhà người ta thừa tiền ấy chứ, ngài xem kìa, mảnh đất bên kia là của Trương gia Sa Châu, Trương gia cũng đang mua đất bên này còn dẫn nước qua làm cái hồ nuôi cá đấy. Ý ta nói là Hoàng Hà mang nhiều phù sa, ở sông còn có cá nữa, lùa cá vào trong ao".
Xung Phóng nghe vậy, nhìn Phạm Tư Kỳ rồi cùng cười phá lên, hào môn thế gia là nguy cơ lớn nhất, muốn nói chú trọng lâu dài, thì không có ai là chú trọng lâu dài hơn họ rồi, không có buôn bán cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-sinh-lien/3085918/chuong-563.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.