Dương Hạo mặc dù nói có vẻ chính khí lẫm liệt, nhưng khi ngón tay vừa chạm vào eo Trúc Vận, trong lòng hắn vẫn không tránh được có chút căng thẳng. Quan hệ giữa hắn và Trúc Vận chính là thượng cấp thuộc hạ, tuy nói là rịt thuộc cho nàng, nhưng nam nữ thụ thụ bất thân, vừa chạm vào thân thể nữ sát thủ này, trong lòng đương nhiên rất không tự nhiên.
Nhưng khi tháo mảnh vải buộc ở thắt lưng, nhẹ nhàng vén lớp áo lót trên người nàng, nhìn thấy vết thương ghê người, một chút ý niệm băn khoăn trong lòng hắn liền lập tức biến mất, chỉ còn lại sự lo lắng và quan tâm.
Trúc Vận trôi theo dòng nước tới đây, cũng bớt cho Dương Hạo một công đoạn tẩy rửa vết thương. Vì không có máu, cho nên thương thế miệng vết thương hiện ra rất rõ ràng, bởi vậy càng khiến người ta nhìn thấy sởn tóc gáy. Dưới xương sườn là một vết thương thật sâu do mũi tên để lại, bởi vì nàng gắng gượng rút ra cho nên lưỡi câu cũng xé rách một phần cơ thịt, sau đó lại bị ngâm trong nước, nhìn cơ nhục miệng vết thương thật có chút dọa người. Mà hiện giờ ở đây lại không có thuốc đặc dụng, cho nên sau khi rịt thuốc nhất định không tránh khỏi lưu lại sẹo.
Dương Hạo lấy bình đựng thuốc kim sang, cẩn thận rắc lên miệng vết thương của nàng. Trúc Vận kêu lên một tiếng đau dớn, hai tay siết chặt, trên trán cũng lấm tấm rịn ra mồ hôi.
Dương Hạo khẩn trương nói: "Trúc Vận, cố gắng chịu đựng, nếu để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-sinh-lien/3085808/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.