Cẩu Nhi một cước đá bay mấy hòn đá dùng để coi bói, ảo não than thở: "Sư phó gia gia đây là bản lĩnh đạo thần gì chứ, khiến người ta đầu óc choáng váng, um, giờ nên đi phía nào đây?"
Cô gái nhỏ mặc bộ quần áo da dê, dưới là cái quần đũng rộng, chân quần có xà cạp, giống như bộ mà tên đầy tớ hay mặt, vì nắng sắp tắt, nàng đã bỏ nón ra phía rau gáy. Cô gái bỏ lan dạ hương bên lưng xuống, lấy đầy nước, rồi lại đeo lên lưng, xê dịch trường kiếm, xoay người bước lên con đường mất phương hướng.
Nàng vừa xoay người, phía sau nơi mà dòng sông chảy hơn mười trượng, sau hòn đá lớn đầy rêu xanh, một vật gì đó lập lờ trên nước, cuối cùng cũng trôi tới, Cẩu nhi nhìn Dương đại thúc ngửa mặt lên trời nằm trên cây gỗ …
Trời chiều như đổ lửa, cây cỏ khô khốc.
Chỗ Lý Nhất Đức không khí nghiêm ngặt, đám binh sĩ của Dương Hạo nhảy xuống sông thoát mạng cứu được hơn nửa, cũng có đến hơn bốn nghìn người, có vài binh lính ý thức được khi tỉnh lại nhìn thấy đồng bọn may mắn nửa đường thì tới bờ bắc, đã muốn trèo lên bờ, tin binh lính thất lạc có thể về Ngân Châu.
Đông Nhi dẫn năm nghìn thủ binh và ba nghìn nữ binh đã đến bờ sông Vô Định, hai quân hợp lại, có khoảng một vạn bốn nghìn người, thêm nữa là hơn bốn nghìn binh sĩ được cứu, tuy nói họ đều nhiễm lạnh, nhưng do được cứu kịp thời, giờ đã không sao cả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-sinh-lien/3085749/chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.