Đông Nhi vội vàng về thành Ngân Châu, nói rõ sự tình cho Kha Trấn Ác, cần mang năm nghìn binh mã qua sông Vô Định, tập hợp binh mã của Lý Nhất Đức để cứu quân Dương Hạo, Kha Trấn Ác nghe vậy vội nói: "Phu nhân, hay là nàng đi thủ ở đây, ti chức sẽ dẫn người đi cứu đại soái".
La Đông Nhi quả quyết nói: "Không, đích thân ta đi, thủ thành mới là sở trường của ngươi, nơi dã chiến yếu điểm, điều hành kỵ binh ta thành thục hơn ngươi".
Kha Trấn Ác thản nhiên nói: "Thế phu nhân mang hết bảy nghìn binh tốt còn lại đi đi, thêm được người nào thì lực lượng càng mạnh hơn chừng ấy, giờ Ngân Châu vô chiến sự, để lại hai nghìn sĩ tốt cũng chẳng làm gì".
Đông Nhi lắc đầu nói: "Không được, năm nghìn người đã là cực hạn hiện giờ trong thành có bảy nghìn sĩ tốt, nhiều người bị thương, để lại cho ngươi hai nghìn người, phần lớn là thương không nhẹ, không thể gượng nổi khi có chiến, như vậy mang họ đi chỉ tổn thương vong thôi".
Mục Thanh Ban nói: "Phu nhân, ba nghìn nữ binh của chúng ta thế nào đây? Đừng nhìn họ đều là nữ nhi, nhưng cưỡi ngựa bắn cung giỏi vô cùng, chẳng kém gì nam tử. Trước chủ yếu phụ trách phòng vệ trong thành, hao tổn ít nhất, lần này thời điểm then chốt, có thể dùng được chú. Thuộc hạ mang họ đi tham chiến nhé".
"Cái này…" Đông Nhi hơi chần chừ.
"Phu nhân, nuôi binh nghìn ngày, dùng binh một ngày, tình thế nguy ngập như đại soái, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-sinh-lien/3085746/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.