Na Bố Y Nhĩ mỉm cười, nghe muội muội trêu chọc, cánh mũi nàng hơi phập phồng, trêu lại, nói: "Còn phải nhắc đến một người nữa, đó là nghĩa tử của Lý Quang Sầm đại nhân, Dương thái úy, giang sơn này sớm muộn cũng thuộc về Dương thái úy. Thuộc về ngài ấy rồi thì không phải là sẽ thuộc về muội sao? Tỷ tỷ mới phải chúc mừng muội đã được gả cho đại anh hùng tài giỏi ý chứ." Nhĩ Mã Y Na mặt đỏ như thạch lựu, xấu hổ nói: "Muội...muội đã đồng ý gả cho ngài ấy đâu, hừ, từ sau khi ngài ấy tham gia vào đại hội của thất thị chúng ta thì không còn xuất hiện trước mặt muội nữa, cũng không tặng cho muội một đóa hoa. Trong bộ lạc chúng ta có nhiều thiếu niên anh hùng như vậy, cả ngày bám lấy muội, muội không cần, muội sẽ thích kẻ hán nhân cao ngạo đó sao?"
Na Bố Y Nhĩ cười nói: "Muội thật sự không cần ngài ấy sao, vậy hà tất phải canh cánh trong lòng việc ngài ấy sau khi tham gia đại hội xong lại không gặp muội nữa? Muội muội ngốc của ta ơi, muội sớm đã đem hết tâm sự viết lên mặt mình rồi này. Hơn nữa, đây là quyết định của phụ thân, Dương thái úy là thiếu chủ của thất thị Đảng Hạng chúng ta, hán tử trong Đảng Hạng Khương ai dám tranh đoạt đóa hoa đẹp nhất trên thảo nguyên với thiếu chủ chứ? Muội này, bắt đầu từ bây giờ hãy ngoan ngoãn mà trở về trướng, cầm kim chỉ mà chuẩn bị đồ cưới đi.
Một trăm đôi tất, một trăm đôi giày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-sinh-lien/3085726/chuong-469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.