Dương Hạo đứng dậy, đi đi lại lại trong thư phòng, rà soát lại tất cả tư liệu hữu hạn trong đầu mình, suy nghĩ một lúc lâu mới dừng bước, nói: "Triệu Quang Nghĩa không phải là hạng vô năng, cho dù ta tuân lệnh dốc hết binh mã Lô châu tham gia cuộc chiến thảo phạt Hán quốc, với tình hình hiện tại của Hán quốc, chắc chắn không dám ồ ạt xuất binh đối chiến, chỉ cần ta cẩn thận một chút, hắn cũng rất khó mà làm tiêu hao hết được thực lực của ta. Triệu Quang Nghĩa nếu chỉ có vậy thì mới khiến người ta cảm thấy kỳ quái đó. Đại ca, theo đệ thấy, ngày tháng mà người của chúng ta tiềm phục ở Hạ châu rất ngắn ngủi, chuyện cơ mật hạch tâm nhất, e rằng bọn họ vẫn không thể nắm được."
Đinh Thừa Tông cười nói: "Nhị đệ phải chăng là quá đa nghi rồi? Cuộc chiến đấu giữa Hạ châu và Thổ Phiên, Hồi Hột đã kéo theo việc Hạ châu binh thiếu dân khốn, chư bộ Thác Bạc thị đều phản đối tiếp tục đánh, trận này không được lòng người, cho nên nếu hắn nghị hòa có tiến triển gì thì chắc đã sớm nói cho thuộc hạ rồi, việc gì mà coi đó là cơ mật hạch tâm rồi giấu đi?"
Dương Hạo lắc đầu, nói: "Không phải vậy đâu, mất lần liền tiếp nỗ lực nghị hòa, nhưng đều bởi vì dạng nguyên nhân đó mà thất bại. Lý Quang Duệ khó tránh khỏi có hoài nghi, hắn tất sẽ nghi ngờ là người của chúng ta ở bên trong làm trò quỷ, ít nhất thì cũng nên hiểu ra được rằng nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-sinh-lien/3085677/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.