Trúc Vận phi thân xuống đất. chắp tay nói: "Thái úy."
Dương Hạo cười lạnh nói: "Đã nghe và thấy những gì?"
Trúc Vận nói: "Tất cả các quan viên thuộc Phủ Châu đều yên lặng mà uống rượu, rất có quy củ, chỉ là vì thái úy là người đứng đầu. có ý với tam phiên, nên quan viên Phủ Châu cho dù bể ngoài không tỏ vẻ gì nhưng trong lòng ít nhiều cũng có sự bực tức. nhưng xem ra Chỉết Ngự Huân đã hạ nghiêm lệnh, cho dù họ có chút ý chối từ nhưng cũng không có ké nào dám gây chuyện."
Dương Hạo gật đầu nói: "Đúng như dự liệu. Cái khó thu phục nhất không phái là thành trì hay đất đai, mà là lòng người, cứ từ từ, không phải vội. Thế còn Lân Châu thì sao?"
Trúc Vận nói: "Cái đám quan viên thuộc hạ của huynh đệ ngài không thể chính thống bẳng thuộc hạ của Phủ Châu. Trước mặt thì Dương Sùng Huấn luôn mồmthân thiết gọi ngài là nhị ca. tam ca. nhưng họ lại ngẩm vắt óc suy đoán lòng dạ của ngài. Sự trang bị vũ khí mà hôm nay thái úy đã phơi bày ra làm cho họ vô cùng hứng thú. đặc biệt là vói con tuấn mã đại thực và loại áo giáp toàn thân chỉ để lộ một đường chỉ mắt. Đám quan viên Lân Châu đứng bén cạnh mà rì râm hói han lai lịch của những thứ đó, xem có vẻ như họ muốn ngay lập tức che mặt đi cướp mang về để nghiên cứu vậy."
Dương Hạo lại mim cười, Chỉết gia có một tổ mật thám tên là "Tùv phong" mà người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-sinh-lien/3085625/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.