Nói thực, Đỗ Chân thực là một viên mãnh tướng, nhưng nếu như bàn về dũng mãnh, quân Đường tuyệt đối sẽ không thể so sánh được với quân Tống, thêm nữa sự gia tăng binh lực còn kém xa, tiến vào vòng vây, nhân mã của hắn lập tức bước vào trận chiến gian khổ, bị bên quân Tống giết hại.
Đỗ Chân không phá vây ngay lập tức, cho dù sự dũng mãnh của quân Tống, hắn lập tức phá vây chưa chắc đã thành công, nhưng hắn đến thử cũng không dám làm, vì hắn cần tranh thủ thời gian cho tuyến binh mã Trịnh Ngạn Hoa, dù toàn quân bị diệt đi chăng nữa, chỉ cần chủ soái Trịnh Ngạn Hoa có thể hủy được cầu nổi của người Tống thì cũng xứng đáng. Hủy bỏ cầu nổi, người Tống lại muốn vơ vét vật tư để làm cầu mới, lại còn cần thời gian mấy ngày, thời gian vàng bạc mấy ngày ấy, chỉ cần quân Đường nắm bắt được thời cơ cuộc chiến, tập trung các lộ binh mã tấn cong và tiêu diệt thì có thể xóa bỏ quân xâm lược.
Mà cái sự tính toán này, bọn họ thậm chí còn không kịp báo cho Kim Lăng, hôm nay quả nhiên đã ứng chiến, là sự bàn bạc của Trịnh Ngạn Hoa và cá nhân hắn, sứ mệnh của họ chỉ như con thiêu thân mà thôi, liều chết lao vào đám lửa hoàn thành sứ mệnh, còn về triều đình có nắm bắt được thời cơ cuộc chiến hay không, thì các quan văn võ trong triều phải tự phán đoán, hoặc là họ sẽ vứt bỏ cái cơ hội khó có được này, vẫn cứ chờ đợi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-sinh-lien/3085529/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.