Dương Hạo không thể yên tâm được, mạo hiểm đi tới gần Lâm phủ nghe ngóng tin tức của nàng. Ở Lâm phủ lớn nhỏ phần lớn bị bắt, chỉ chạy thoát được một đứa trẻ, một tiểu thiếp và Chiết Tử Du. Tiểu thiếp đó mang theo đứa con đi vào miếu dâng hương, trên đường về nghe thấy tiếng ầm ĩ của Lâm phủ, lập tức chạy trốn. Chạy thoát một tiểu thiếp, một đứa trẻ, Hoàng Phủ Kế Huân không để bụng, nhưng không bắt được Mạc Dĩ Minh làm hắn không cam lòng, giờ Lâm gia đã thành tù nhân, ngày xưa cao to là thế, có qua lại thân mật với Hoàng hậu nương nương, đến hắn cũng không dám đắc tội với cô nương họ Mạc, lúc này lại có thể khiến hắn ta thích thì cứ làm, nhưng cô tay chạy rồi.
Hoàng Phủ Kế Huân tức giận, phong tỏa toàn thành, nhất định phải tìm cho được cô ấy, Dương Hạo tới gần Lâm phủ, gặp mấy Đường binh, mấy người đó còn ngăn hắn lại, còn chỉ trỏ vào bức vẽ Chiết Tử Du hỏi hắn xem có gặp người này không. Dương Hạo lúc này mới biết được Chiết Tử Du đã chạy thoát, thở phào nhẹ nhõm. Theo sự cảnh giác và võ công của Chiết Tử Du, chỉ cần không bị sa lưới, thì Hoàng Phủ Kế Huân có đào ba tấc đất lên cũng không thể tìm được cô gái xảo quyệt hồ ly này. Giờ thực là tình cảnh có thể dự đoán được, tuy nói bọn họ ẩn nấp bí mật, nhưng dù sao thì người cũng quá đông, để đề phòng những người vô tội gặp tai họa, Dương Hạo sau khi lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-sinh-lien/3085517/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.