Vì mỗi ngày bản ghi chép tài liệu thẩm vấn phải đưa lên quan thuyền sửa lại. Triệu Đức Chiêu duyệt xong sau đó lại đưa cho người mau chóng báo cho kinh thành, ngày thường Dương Hạo bôn ba bên ngoài, chỗ ở chỉ là chỗ ngủ, tiện cho hắn thẩm vấn phạm nhân mà thôi, chỗ này vô cùng đơn sơ và cũng vô cùng bừa bộn, căn bản là chẳng có ai tới dọn dẹp, thực tế hắn giờ cũng không có đủ người lo liệu, vì vậy khi Độc Cô Hi lén lút vào chỗ hắn cũng không bị phát hiện.
Chiết Tử Du vẫn lặng lẽ theo Độc Cô Hi, đợi hắn vào phòng Dương Hạo xong thì nhanh chóng bước theo, nàng vừa yêu vừa hận Dương Hạo, giờ rất khó nói rõ là tình cảm gì, nhưng mối tình đầu khắc cốt ghi tâm có nguy hiểm, nàng muốn hay không cũng phải chạy lại, cho dù ở một ý nghĩa nào đó, thích khách và nàng cùng một trận tuyến, nàng cũng không muốn cho Dương Hạo chết, tuyệt đối không muốn. Tên này có ám tiễn, ám tiễn được tẩm độc, Chiết Tử Du sợ hãi hắn bắn lén Dương Hạo, khi đó muốn giúp cũng không kịp nữa, nên mới đi theo đến chỗ ở Dương Hạo, rút ra một thanh đoản kiếm.
Chiết Tử Du khi vọt vào phòng Dương Hạo, Độc Cô Hi đang ngẩn người nhìn trong phòng. Phòng đơn sơ, một bàn, một ghế, trên bàn là nét mực, là những tờ giấy được vẽ loạn lên, bên cạnh là ấm trà tương đối sạch sẽ, chỉ có bốn chén thiếu một chén, cẩn thận nhìn, mới có thể phát hiện trong đống giấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-sinh-lien/3085408/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.