Lần này Dương Hạo xuất hiện, Triệu Đức Chiêu nào có lý do kéo cô nương nhà người ta nói chuyện trên trời dưới đất, Đặng Tú Nhi mặt mày sáng sủa, kiều diễm, lườm hắn một cái nhẹ, thi lễ, rồi tránh vào trong hậu phòng. Triệu Đức Chiêu ai ngờ lời còn chưa nói một câu, Dương đại chày gỗ bèn làm cái gậy chặn ngang, lòng thực sự bức bối.
Nhưng hắn thấy dáng vẻ vị ngày có vẻ sốt sắng, lại không nói với hắn cái gì, thậm chí còn thấy hơi hổ thẹn. Những ngày này có thể thấy Dương Hạo luôn bận rộn, hắn chỉ là dưới chỉ điểm của thái thái phó đề cương khế lĩnh, ngồi trấn màn hậu. Đây là giang sơn của nhà Triệu hắn, Dương Hạo dường như còn để tâm hơn cả hắn, triều đình có vị quan trung thần thế này, còn trách móc gì.
Lúc đó, Đặng phu nhân cũng lui đi, Đặng tri phủ bảo người đưa trà lên, mời Ngụy Vượng ngồi. Còn mình ngồi đối diện với Dương Hạo, nghe hắn nói lý do hôm nay đến.
Dương Hạo nói một lượt mục đích và cách nghĩ của mình từ đầu đến cuối, vô cùng tôn kính, khiến vị Ngụy vương nắm quyền trị dân cũng phải gật bừa, nhưng việc gấp tòng quyền, cũng chưa đưa ra sự phản đối, song Đặng Tổ Dương lại khen ngợi:
"Đại kế, đối phó không từ việc xấu nào, lợi dụng tất cả mọi cơ hội, gian thương phá rối từ giữa lại không để lộ sơ hở, ta nên lấy độc trị độc. Bổn quan tán thành, nếu Vương gia đồng ý, thế thì hạ quan sẽ đem hồ sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-sinh-lien/3085388/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.