Ngô Oa Nhi mỉm cười nói: "Dương mỗ sinh trong hào môn đại trạch, trưởng thành trong tay người phụ nữ, thấy quá quen những loại chuyện này rồi, muốn không hiểu cũng khó."
Ngô Oa Nhi đem cốc trà đặt lên trên bàn cười nói: "Tình ý của nam nhân không giống nữ nhân. Tình cảm của nam nhân giống như tách trà này, nàng ta uống rồi, nàng sẽ không còn, duy có một người được hưởng. Nếu nàng biết cách giữ một cách khéo léo thì tình cảm của người đó sẽ như một giếng nước đầy, nương tử có thể suy nghĩ kĩ thử xem."
Đường Diễm Diễm nghe xong buồn bã, hận nói: "Kiếp sau ta cũng làm nam nhân."
Ngô Oa Nhi nghĩ lại tất cả các hành động của Dương Hạo ở thành Đông Kinh, chiến đấu căng thẳng với bên trên, dốc hết sức xử lý việc nhà, duy trì trật tự, bây giờ lại bôn ba bên ngoài, vẫn phải cẩn thận bốn phía không khỏi than thở mà nói: "Nàng chỉ nhìn thấy sự vinh hoa của nam nhi, mà không biết được nam nhi tự mình có cái khổ của nam nhi, gánh nặng trên vai họ nữ nhi làm sao hiểu được?"
Rồi lại liếc mắt nhìn thấy bộ dạng thảm hại của Đường Diễm Diễm, Ngô Oa Nhi đột nhiên nở nụ cười nói: "Hành trình thong thả, chưa chắc đã quá nhàm chán, ta có một loại bài hí, vô cùng có hứng, nương tử có muốn cùng tiêu khiển chút không?"
Đường Diễm Diễm lặng người nói: "Cái gì bài diệp? Lá bài à?"
Ngô Oa Nhi cười nói: "So với lá bài còn hay hơn, loại bài kịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-sinh-lien/3085368/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.