Dương Hạo hỏi xong bên cạnh vẫn chưa có người trả lời thì đã nghe thấy trong viện truyền ra tiếng chửi mắng: "Cái đồ chết tiệt nhà người, cút về Nhật Bản đi, nhà chúng ta không thể chứa chấp được lại quỷ nữ như ngươi, không đuổi ả ta đi thì nhà chúng ta sẽ không có một ngày yên bình nào.
Tiếp theo đó thì nghe thấy tiếng Tao Trư Nhi nói: "Ôi trời, sư nương, người đừng đánh nữa, xin bớt giận."
Dương Hạo không biết có chuyện gì, trong lòng bất giác căng thẳng, vội vã xông vào trong sân, vừa vào tới sân thì thấy một nữ tử đang quỳ phục dưới đất, trán đặt lên lòng bàn tay, eo thon cong rạp xuống, cái mông đầy đặn chổng lên cao, làm ra bộ dạng cầu xin, bộ thái phục trắng có thêu hoa đào phớt hồng làm tôn thêm vẻ đẹp của cơ thể nàng lên, chỉ có điều ở chỗ mông có một vết chân lớn, có thể thấy rất rõ đó là do người đàn bà chửi bới lúc nãy đạp vào.
Kimono (hòa phục) thời đó có điểm khác biệt với bây giờ, hơn nữa còn có thể phân làm hai loại, loại dùng tơ lụa gấm vóc làm nguyên liệu được gọi là kimono, loại dùng vải thường làm nguyên liệu được gọi là thái phục, hòa phục được bắt nguồn từ đời Đường, là trang phục mà quý tộc Nhật Bản mặc, còn thái phục là bắt nguồn từ Đông Ngô thời Tam quốc, bây giờ dùng phổ biến cho dân thường mặc.
Bộ thái phục nữ tử đó mặc tuy được cắt may khá chỉnh thể nhưng lại rất cũ, chất liệu vải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-sinh-lien/3085305/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.