Tên nha nội chạy ra xem. Gọi một cách tức giận: "Cô nương, không cần gõ nữa. Gõ nữa trống sẽ vỡ đó. Đại lão gia đang đợi cô ở trên công đường."
Thiếu nữa nọ vâng dạ một tiếng, vất cái dùi trống xuống, hất mái tóc dài trước ngực ra sau vai một cái, ngẩng đầu nhìn tên nha nội đang tức giận, hai tay chắp ra sau lưng, tức giận hiên ngang mà bước qua cánh cửa.
Thiếu nữ đó bước chân sải dài, vào cửa lớn, qua cửa phú thuế, nghi môn, lục bộ phòng, đi thẳng về hướng đại sảnh, bước chân kiên định nhưng như bay, tên nha sai đang tức giận trái lại phải chạy từng bước nhỏ mới đuổi theo được bước chân của nàng.
Trương Kế Tổ ngồi trên ghế chủ vị, nhấp một ngụm trà trong cốc trà tiện tay nắm lấy chiếc kinh đường mộc đập bốp một tiếng, dài tiếng nói: "Kẻ nào dám đánh trống kêu oan, thấy bổn quan tại sao không…..phụt."
Hắn mới nói được một nửa, ngẩng mắt lên nhìn thấy bộ dạng của người thiếu nữ đó, ngụm trà trong miệng nhất thời bắn ra ngoài tạo thành tiếng "phụt". Thiếu nữ đó đứng ở trên đại đường dung nhân thanh tú, thân hình không yếu ớt yểu điệu như những thiếu nữ trong phủ thành sĩ nữ trung nguyên, nhưng ngực ưỡn lưng thẳng, lộ vẻ khỏe khoắn, đường nét mềm mại của đôi môi chúm chím cánh hoa càng khiến nàng bừng bừng quyến rũ hiện ra trong sự tư thế anh thư. Cả người thon thả quấn thắt lưng, trang phục Hồ Mao, đúng là phong cách của bộ lạc Dã Ly Thị.
Trương đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-sinh-lien/3085261/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.