Ánh mặt trời buổi chiều đỏ như màu máu, nhuốm cả một vùng trời.
Thảo nguyên khá cằn cỗi, những đám cỏ vàng như màu tóc, ở đây một đám, ở đó một đám, đám cỏ giờ đây đã bị những người mục dân thu hoạch gần hết, trên mặt đất giờ chỉ còn thưa thớt vài đám, đang đợi được chuyển vào lều.
Từng đàn cừu cũng như những đám mây, trôi lững lờ trên thảm cỏ thảo nguyên, những vết tích cỏ bị gặm lưu lại trên mặt thảo nguyên. Tiểu Dã Khả Nhi và Kham Mạt Nhi cùng nhau đi từ núi ra, đến một chỗ cao phóng tầm mắt ra tứ phía.
Từng đám mây chầm chậm trôi dạt trên nền trời xanh như màu ngọc, những đám mây trắng đó thấp đến độ dường như chỉ cần ngẩng đầu lên là có thể chạm vào chúng. Trước mặt họ là mấy trăm con cừu, nếu người nào chưa từng nhìn thấy nông trường đến đây vào lúc này, có lẽ sẽ phải giật mình vì sự vĩ đại của đàn cừu. Nhưng một bộ lạc, ít nhất cũng phải đảm bảo mỗi người có khoảng 10 con cừu, mới có thể đáp ứng được những đồ dùng hàng ngày cần thiết. Nếu nói đến dân số của Dã Ly Thị Tộc, đám cừu này đúng là không nhiều.
Nhưng giờ đây, ở Hạ Châu, Lý Thị và Thổ Ba đang tranh đấu dữ dội, để làm lung lạc bộ lạc, nên sự bóc lột đối với họ đã giảm đi, hơn nữa họ đã bí mật làm ăn buôn bán với Lô Lĩnh Châu kiếm được một món tiền lớn, họ tin tưởng rằng mùa xuân năm sau dần dần sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-sinh-lien/3085210/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.