Trình Đức Huyền không hề sợ hãi, Lâm Bằng Vũ nổi giận đùng đùng. Hai người mặt lạnh lùng tiến vào hiệu buôn Lý gia, người hầu hiệu buôn Lý gia thấy tri phủ đại nhân vừa đến, phán quan và chủ bộ cũng đến, lấy làm kinh ngạc. Tên hầu cúi đầu nghênh đón nói:
"Hai vị đại nhân, tới tìm Lý viên ngoại hay là tới tìm tri phủ đại nhân vậy?"
Lâm Bằng Vũ trừng mắt nói:
"Phủ tôn đại nhân ở chỗ Lý viên ngoại sao?"
Tên hầu cười nói:
"Không ạ, tri phủ đại nhân vừa mới đến tìm Đường đại cô nương ạ".
Trình Đức Huyền và Lâm Bằng Vũ đã tới hiệu buôn Lý gia, nhưng lại không biết chỗ ở của Đường Diễm Diễm, liền hừ một tiếng nói:
"Ta có việc quan trọng muốn bẩm phủ đài, đưa chúng ta tới đó".
"Vâng, vâng, mời hai vị qua bên này".
Tên hầu dẫn hai người tới sân Đường Diễm Diễm, vừa đi vừa nói:
"Chúng ta đang nói, tri phủ đại nhân của chúng ta thực là văn võ song toàn, chiến đấu bảo vệ dân, thật là kỳ tài. Vừa ở ngoài cốc thì gặp hơn hai mươi tên thích khách, tri phủ đại nhân chúng ta liền xuống ngựa, rút kiếm giết địch, thực là dũng mãnh…"
Lâm Bằng Vũ vừa nghe, không khỏi ngạc nhiên, vội vàng dừng lại hỏi:
"Cái gì, tri phủ đại nhân gặp thích khách ngoài cốc? Có…có hơn hai mươi tên thích khách? Đại nhân có bị thương không?"
Tên hầu cười nói:
"Nếu không phải đại nhân chúng ta văn võ song toàn, thì…hắc hắc…hơn hai mươi tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-sinh-lien/3085183/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.