Hôm nay đúng là ngày huynh đệ Loan Đao Tiểu Lục hẹn về quê thăm Đinh Hạo và mẹ hắn. Ba tên lưu manh đi ra khỏi thành, vui mừng đi trên con đường nhỏ về quê, nhìn xung quanh con đường không khỏi buồn bực.
Họ rất ít khi về quê, nhìn phong cảnh quê hương tự nhiên cảm thấy có hương vị khác biệt. Ngẫu nhiên nhìn thấy dưới ruộng có người đang làm việc, bọn họ liền đứng im xem. Nhìn thấy cô thôn nữ đi hái sen bên đường cũng quay ra nhìn trộm, khi người ta đi lại thì bình phẩm khuôn mặt, khi người ta đi qua thì lại binh phẩm cái mông, hi hi ha ha, tự đắc.
Mới chỉ là mấy ngày đầu tháng 5 mà đã làm cho người ta không chịu nổi rồi. Thiết Ngưu và Đại Đầu cởi chiếc áo sờn rách trên người ra, buộc vào hông, lộ ra một thân hình săn chắc như sắt đen sì sì.
Từ thời Ngũ Đại đến đời Tống, nhân gian đã biết khắc những hình xăm, có người không chỉ xăm khắp người, thậm chí ngay cả lưỡi cũng có hoa văn, chịu ảnh hưởng của trào lưu này, ba tên lưu manh đương nhiên cũng không phải là ngoại lệ. Hoa văn trước ngực Thiết Ngưu là hình con bò tót một sừng, mắt con bò đó trợn lên, giống như muốn phi lên như điên vậy. sau lưng Đại Đầu lại là một hình con hổ hạ sơn, mình của con hổ thì nằm đúng trên vai, phía trước thì ngồi xổm, phía sau thì kính cẩn, nhe nanh múa vuốt, đầu hổ thì ở trước ngực giống như đang chọn người để cắn. Nguồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bo-sinh-lien/3085047/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.