Tần Cao Văn tỏ vẻ ngại ngùng.
Anh vội vàng nói: “Cô mau buông tôi ra, nam nữ thụ thụ bất thân”.
Cô chủ quán cơm lúc này mới phản ứng ra, hành động vừa rồi đúng là có hơi thất lễ, vội vàng đưa tay lên lau nước mắt.
“Cũng may trong lúc cấp bách anh đã đưa ra lựa chọn đúng đắn, không tìm Lưu Tinh đối quyết, nếu không thì nguy”.
Tần Cao Văn nghiêm túc nói: “Sao cô biết tôi chưa đi?”.
“Nếu anh đi thì làm sao mà quay về được?”.
Cô ấy cho rằng đây là chuyện tất lẽ dĩ ngẫu, thực lực của Lưu tiên sinh mạnh như vậy, đánh chết Tần Cao Văn chỉ dễ như trở bàn tay.
Nhưng bây giờ Tần Cao Văn lại sống sót trở về, chỉ có thể có một lời giải thích hợp lý, đó là ngay từ đầu anh căn bản không hề đi đối quyết với Lưu tiên sinh.
Đó là sát thủ có tiếng ở tỉnh Giang Đông.
Tần Cao Văn nói: “Cô nghĩ nhầm rồi”.
Cô chủ quán cơm tò mò hỏi: “Ý anh là gì? Tôi không hiểu”.
Tần Cao Văn ung dung trả lời: “Tôi đã đi tìm cái tên họ Lưu kia rồi, chẳng qua thực lực của hắn quá yếu, nên bị tôi giết chết rồi”.
Cô ấy há hốc miệng, khuôn mặt thanh tú lộ rõ vẻ khó tin, mãi lúc sau mới hoàn hồn.
“Những gì anh vừa nói có thật không đấy?”.
Rõ ràng cô ấy vẫn không muốn tin những lời mà Tần Cao Văn nói.
“Những gì tôi nói đều là sự thật”.
Tần Cao Văn nói với vẻ vô cùng nghiêm túc: “Nếu cô không tin thì có thể đi thăm dò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bim-sua-la-si-quan-thanh-pho/922233/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.