Anh đã giết Lưu Tinh.
Hai anh em nhà họ Mã hoàn toàn sững sờ.
Nhất là Mã Bản Sơn.
Vẻ ngoài trông hắn rất bá đạo, hung dữ tàn nhẫn, thực ra lại vô cùng nhát gan, lúc nào cũng ức hiếp kẻ yếu nhưng lại sợ người mạnh hơn mình.
Bọn họ vốn không để tâm đến Tần Cao Văn, vì hung danh của đối phương vẫn chưa lan truyền đến chỗ họ.
Nếu bọn họ đến tỉnh Giang Bắc thăm dò, có lẽ sẽ không vô ý mạo phạm Tần Cao Văn như vậy.
Hối hận.
Hai người đều vô cùng hối hận.
Khả năng cảm nhận của Tần Cao Văn vô cùng sắc bén, ngay lập tức anh biết luôn trong rừng sâu có hai người đang ẩn nấp, sau khi giết Lưu Tinh, anh liền đi về phía khu rừng.
Hai người nhìn thấy Tần Cao Văn từ từ đến gần, trên mặt lộ vẻ lo sợ bất an.
Bọn họ quay người đang định bỏ chạy, nhưng làm sao có thể là đối thủ của Tần Cao Văn được.
Một lúc sau Tần Cao Văn nhảy lên một cái, rồi đáp xuống trước mặt bọn họ.
Hai người giật nảy mình.
“Mày... mày muốn làm gì hả?”.
Mã Bản Sơn nhìn Tần Cao Văn rồi lắp bắp nói.
“Tao nói cho mày biết, nếu mày dám ra tay với tao, thì đừng trách tao không khách khí”.
Tần Cao Văn bình thản nói: “Tôi muốn làm gì? Lẽ nào anh còn không rõ sao?”.
Anh từng bước đi tới gần hai anh em Mã Bản Sơn, Mã Bản Thiên lập tức đi lên phía trước chắn cho người em.
“Nếu mày muốn hại em trai tao, thì phải bước qua tao đã”.
Đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bim-sua-la-si-quan-thanh-pho/922232/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.