Vương Thuyền Quyên nhìn Tần Cao Văn một hồi lâu không nói gì.
“Em có muốn gặp họ không?”
Vương Thuyền Quyên do dự một lúc rồi nói: “Thôi bỏ đi, Tiểu Vương nói với họ rằng công ty chúng ta tạm thời không cần vay tiền”.
Tiểu Vương không rõ lắm về cuộc nói chuyện vừa rồi giữa Vương Thuyền Quyên và giám đốc Tần. Nhưng nghe đối phương nói vậy thì Tiểu Vương cảm thấy bất ngờ.
Rõ ràng công ty đang rơi vào tình thế nguy cấp.
Việc có thể nhận được một khoản tiền mặt là vô cùng quan trọng, nó có thể khiến công ty độ qua được giai đoạn khó khăn này. Đây là một cơ hội ngàn năm có một.
Vậy mà Vương Thuyền Quyên lại bỏ lỡ sao.
Tiểu Vương tò mò hỏi: “Chủ tịch, giờ công ty chúng ta đang gặp khó khăn, nhận được khoản tiền vay này là vô cùng quan trọng với chúng ta đấy ạ”.
“Không có gì, hiện tại chúng ta có tiền rồi”.
Nghe thấy vậy, hai mắt Tiểu Vương lập tức sáng rực.
“Thật sao chủ tịch?”
Vương Thuyền Quyên gật đầu.
“Vậy tốt rồi ạ”.
Tiểu Vương lập tức ra khỏi phòng.
Một lúc lâu sau Mã Linh Nhi mới hoàn hồn sau cơn thất kinh.
Thế nhưng cái vẻ cao ngạo trên khuôn mặt thì vẫn không hề giảm đi phân nào.
Cô ta khoanh tay trước ngực, đi tới trước mặt Vương Thuyền Quyên, dùng giọng điệu trịch thượng nói với cô: “Vương Thuyền Quyên, lần này đúng là tôi đánh giá thấp cậu rồi, không ngờ có nhiều người chịu cho cô vay tiền đến như vậy”.
Vương Thuyền Quyên bật cười: “Cảm ơn đã khen ngợi”.
“Nhưng cậu cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bim-sua-la-si-quan-thanh-pho/922147/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.