Vừa rồi Vương Thuyền Quyên gọi điện thoại có mở loa ngoài.
Mã Linh Nhi đứng bên cạnh nghe rõ mồn một.
Câu đồng ý từ phía điện thoại như sét đánh ngang tai họ, cô ta sững sờ tại chỗ.
Mã Linh Nhi cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Sao lại như vậy được.
Bây giờ công ty của Vương Thuyền Quyên đang rối tanh bành, đừng nói là ngân hàng, ngay đến cả nhiều nhân viên cũng tuy kính trọng nhưng vẫn tránh thật xa.
Nhưng Vương Thuyền Quyên lại có thể vay được ngân hàng một cách dễ dàng.
Đừng nói là Mã Linh Nhi, ngay đến bản thân Vương Thuyền Quyên cũng không dám tin.
Cô nhìn sang Tần Cao Văn, vẻ mặt kinh ngạc.
Đã xảy ra chuyện gì thế?
“Chuyện này...”.
Tần Cao Văn nói thẳng: “Người ta đồng ý cho em vay tiền, em nên cảm thấy vui mới phải”.
Vương Thuyền Quyên cảm thấy vô cùng hưng phấn, trong lúc quá bất ngờ như thế này cô chỉ thấy lúng túng.
Thấy Vương Thuyền Quyên mãi không nói gì, giám đốc ngân hàng nói lên trong điện thoại: “Chủ tịch Vương, xin hỏi cô có cần vay tiền nữa không?”.
Vương Thuyền Quyên lúc này mới phản ứng kịp, liền nói: “Tôi vay, nhưng không rõ phía các anh có thể cho tôi vay bao nhiêu?”.
“Một trăm triệu tệ được không?”.
Hả?
Vẻ mặt Mã Linh Nhi trở nên vô cùng khó coi, mắt cô ta trố ra.
Cô ta thậm chí còn tưởng tai cô ta có vấn đề nên nghe nhầm.
Đến ngay cả Kim Vũ Phi cũng có hơi ngạc nhiên.
Ngân hàng đồng ý cho một công ty nào đó vay tiền là xem trọng tiềm lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bo-bim-sua-la-si-quan-thanh-pho/922146/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.