Henry nom rất sửng sốt. Anh trân trân nhìn tôi, đứng im bất động, tôi lập tức cảm thấy mình là thứ sinh vật ngu ngốc nhất còn sót lại trên hành tinh.
– Không phải như vậy. – Tôi nói nhanh, mặt nóng rần xấu hổ. – Trước khi lên đường, em đã thỏa thuận một giao ước với mẹ. Bà nói nếu em có được và từ chối ba lời cầu hôn, bà sẽ hoàn toàn từ bỏ ý định gả chồng cho em, đồng thời cho phép em được đi Ấn Độ. Không cần anh phải mắng em điên đâu, lúc ấy em không còn cách nào khác. Em không biết mình đã nghĩ gì nữa. – Tôi run rẩy hít vào một hơi. – Nhưng tối qua Sylvia lại nói, bạn ấy nói, em mới ngốc làm sao khi nghĩ rằng sẽ có ba người ở đây chịu cầu hôn mình.
Có tia gì đó như giận dữ xẹt qua mặt Henry, anh hé miệng toan nói, nhưng tôi đã giơ tay cản lại:
– Để em nói hết đã. Cũng tối qua anh bảo em rằng cuộc đời luôn có nhiều hơn một sự lựa chọn. Rồi sáng nay em đã tìm thấy lựa chọn khác của mình! Chính xác thì em và mẹ đã thỏa thuận là ba lời cầu hôn chứ không phải ba người đàn ông, anh đã nói bất bất lúc nào em cần một bàn tay giúp đỡ, anh đều sẽ… – Tôi nuốt nước miếng, khẽ nói, – Anh đều sẽ đưa tay cho em.
Vẻ mặt của Henry xóa tan niềm hy vọng mới chớm trong tôi. Nghiêm nghị, lạnh lùng và căm phẫn dâng trào.
– Em muốn anh cầu hôn em? Ba lần?
Tôi gật đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/blackmoore/23374/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.