Trong suốt bữa tối kế hoạch của tôi chẳng tiến triển thêm tí nào vì bị xếp ngồi giữa hai người đã có vợ. Bởi thế tôi liền chớp ngay cơ hội khi các quý ông bắt đầu vào phòng khách nghỉ ngơi. Nhác thấy người đàn ông vừa trở về từ Ấn Độ ngồi xuống chiếc trường kỷ trước lò sưởi, tôi lập tức chiếm chỗ ngồi bên cạnh ông ta trước khi ai đó kịp giành mất.
- Ngài Pritchard, - Tôi mở lời. – Tôi rất muốn được trò chuyện với ngài về Ấn Độ.
Nom ông ta phải lớn hơn tôi chừng hai chục tuổi, nhưng theo lời Sylvia, người đàn ông này vẫn còn độc thân. Ông ta có mái tóc vàng hung và nước da sạm nắng. Tôi chọn người này vì biết chắc rằng chúng tôi có chung một mối quan tâm.
Ông ta lấy hộp đựng thuốc hít trong túi và dùng ngón tay bật nắp nó ra. Sau đó, vừa quay sang nhìn tôi, ông ta vừa dậm một ít thuốc bên trong.
- Ồ? Cụ thể là gì? – Ông ta đưa thuốc lên một lỗ mũi, hít vào, rồi chuyển sang lỗ mũi bên kia. Đoạn phủi phủi ngón tay, cất hộp thuốc vào túi rồi mới đưa mắt nhìn tôi lần nữa.
Bấy giờ, khi suy tính đã biến thành hành động thì sự căng thẳng cũng trở nên mạnh mẽ căng tràn. Tôi sẽ làm gì đây? Phải làm thế nào mới có thể khiến người đàn ông này thích mình?
Eleanor. Đáp án ấy hiện lên mồn một trong đầu, cũng như tất cả dáng vẻ lẳng lơ quyến rũ của chị ấy: từng nụ cười, cái nghiêng đầu, điệu bộ đứng, ngồi và cử chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/blackmoore/23369/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.