🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Một năm rưỡi trước



Vừa nhác thấy tôi trên hành lang, Maria liền hạ giọng thì thầm với điệu bộ vui sướng xấu xa:



- Mẹ đang khoác tay ngài Cooper chờ chị đó.



Tôi rùng mình lợm giọng:



- Không phải chứ? Chị không nhảy với ông ta đâu. Chị sợ lây phải bệnh từ ông ta lắm.



Maria điệu đà nói:



- Thế thì chị liệu mà trốn đi.



Chợt nghe thấy tiếng mẹ vẳng lại từ hành lang. Maria nhướng mắt cười thích thú. Tôi bắn cho nó một cái nhìn tức tối rồi rảo bước tìm đường thoát thân. Thoáng thấy cửa phòng dùng ban ngày mở he hé, tôi bèn lách vào trong căn phòng lúc này đã mờ tối, nín thở đợi họ đi qua. Lâu sau, cánh cửa bỗng bật ra, tôi liền hớt hải tìm chỗ trốn. Có hai lựa chọn khả thi: một là sau ghế sô pha, hai là sau tấm rèm cửa. Tôi chọn trốn sau rèm, nép sát người vào lưng tường. Hương mẫu đơn dìu dịu đưa trên chóp mũi. Trước cửa sổ của tấm rèm này có đặt một chiếc ghế cao, bên trên là một chiếc lọ cắm đầy loài hoa tôi yêu thích. Tối nay chúng được dùng để trang trí khắp cả căn nhà. Gia đình Delafield hẳn đã thu mua toàn bộ mẫu đơn trong vùng phục vụ cho bữa tiệc.



Tôi nín thở đứng im sau rèm. Để khỏi phải chạm vào lão Cooper bệnh tật đầy người và ngửi phải hơi thở hôi thối của lão, tôi có thể làm bất cứ chuyện gì. Cố dỏng tai lên nghe ngóng tiếng mẹ, song tôi chỉ nghe thấy hai tiếng bước chân đi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/blackmoore/1897208/chuong-32.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Blackmoore
Chương 32
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.