Hiện tại
Chưa có buổi chiều nào lại kéo dài lê thê trong khi tôi phải mòn mỏi đợi chờ màn đêm buông xuống mang theo Henry cùng tòa tháp bỏ hoang như hôm nay.
- Em đã ở đâu cả ngày hôm nay vậy? – Henry hỏi ngay khi chúng tôi vừa đặt chân đến nơi.
Tôi yêu nơi này thậm chí còn hơn cả căn phòng chim. Yêu cảm giác đứng cao hơn mọi thứ. Yêu những ngọn cây và đại dương trải dài dưới ánh trăng soi, yêu tiếng kêu ám ảnh của lũ quạ trong tòa tháp bên cạnh.
- Em đến vịnh Robin Hood cùng Sylvia và tiểu thư St. Claire.
Lúc nhắc đến tên cô ta, giọng tôi đột nhiên trở nên đắng nghét.
- Nhưng em không về chung với họ. – Anh nói, giống như đang hỏi.
- Không. Em… có việc khác phải làm. Nhưng, như anh thấy đấy, em vẫn an toàn ngồi đây đấy thôi.
Anh chỉ nhìn chứ không đáp lại, song tôi vẫn cảm thấy anh muốn nói điều gì.
- Anh lại định dạy dỗ em về cách cư xử đúng mực đấy à? – Tôi nhướng mày thách thức.
Anh lắc đầu.
- Không. Anh chỉ định nói là anh rất mong được đi với em. Từ rất lâu rồi anh đã muốn đưa em đến thăm vịnh Robin Hood.
Tôi chưa từng nghĩ đến điều đó.
- Em xin lỗi.
Henry nhún vai:
- Không quan trọng. – Tối nay anh dường như hơi xa cách, ẩn ẩn lửa giận mà tôi chẳng rõ vì sao. Lại càng chẳng biết làm thế nào để sửa chữa cái lỗi lầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/blackmoore/1897203/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.