"Xin chào, tôi là Tiêu Chiến." Vị bác sỹ trong truyền thuyết bước vào, anh chào hỏi rồi đứng trước mặt Vương Nhất Bác. Là một gương mặt điển trai ưa nhìn, kiểu trai đẹp mà khi con gái nhìn thấy sẽ đỏ mặt ngay lập tức, giữa hai đầu mày không mang quá nhiều khí lực, trông rất phù hợp với hình tượng bác sĩ tâm lý.
"Xin chào, tôi là Vương Nhất Bác." Không xã giao chút thì thật mất lịch sự, hắn suy nghĩ một chút liền duỗi tay ra, muốn bắt tay Tiêu Chiến.
Nhưng Tiêu Chiến không định hợp tác với hắn, cụp mắt xuống liếc nhìn bàn tay lơ lửng của Vương Nhất Bác, sau đó lại nâng mi lên, đôi mắt hơi to kia cứ như vậy chớp động lên xuống.
Việc bị hố khiến hắn hơi xấu hổ, Vương Nhất Bác thoáng thấy tia kinh tởm trong mắt Tiêu Chiến.
"Anh Vương ngồi đi, thả lỏng chút. Đừng căng thẳng quá." Tiêu Chiến nghịch ngợm mấy sợi tóc mái đang rủ xuống, sau đó đi tới bàn làm việc của mình, tay chỉ vào một chiếc ghế sô pha ngả ra bên cạnh ra hiệu cho hắn ngồi lên.
"Ồ." Vương Nhất Bác hạ cái tay lơ lửng xuống, làm theo lời bác sỹ.
Phòng làm việc của Tiêu Chiến không lớn lắm nhưng sắp xếp đủ thứ. Còn có cả phòng tắm ở bên cạnh cửa trong, tủ sách chất đầy sách, làm Vương Nhất Bác chỉ nhìn thôi cũng thấy đau đầu. Ngay trước ghế dài là bức tường đang treo một bức tranh, đó là "Ký ức vĩnh cửu" của Dali.
Tiêu Chiến nhìn vào tờ thông tin mà Vương Nhất Bác điền ở quầy lễ tân, viết ghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-vo-nhan-sinh-hoan/1068664/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.