Một buổi sáng nọ, ở văn phòng nơi Tiêu Chiến làm việc chợt như vỡ òa. Bàn làm việc của anh đã được dọn sạch sẽ. Bản thiết kế cho sản phẩm ra mắt vào mùa thu được gửi đầy đủ vào hòm thư điện tử của Vương Nhất Bác. Trong hộp đựng đầy những bản phác thảo của anh có một đơn xin thôi việc đặt trên cùng.
"Thôi việc? Đang yên đang lành sao lại thôi việc..." Đồng nghiệp bàn kế bên nghe tin như sét đánh giữa trời quang, mơ mơ màng màng không cách nào nghĩ thông được. "Chẳng lẽ chia tay với ông chủ??"
"Nói xằng gì đó?" Vương Nhất Bác vừa đẩy cửa đi vào đã nghe thấy có người rủa cho mình và 'vợ iu' chia tay. "Thôi việc là vì có chuyện khác anh ấy muốn làm, tôi cho phép rồi. Anh ấy không đích thân tới chào mọi người một tiếng chắc là vì sợ không nỡ. Mong mọi người hiểu cho anh ấy, sau này nhất định còn gặp lại."
Sau khi Vương Nhất Bác rời khỏi công ty, lên xe, Tiêu Chiến đã chờ sẵn.
"Mọi người có mắng anh không?"
Vương Nhất Bác kéo lại áo khoác của mình. "Có. Mắng cực kì hung hăng tàn bạo, nói là nếu gặp lại anh nhất định sẽ cho ngựa kéo phanh thây ra."
Tiêu Chiến: "...Cho dù có nói thế thật thì em cũng phải nói giảm nói tránh đi chứ!!"
Vương Nhất Bác xì một tiếng, "Thế thì anh tự lên mà chào đi."
Tiêu Chiến: "Hừ, có khi bị ngũ mã phanh thây tại chỗ luôn ấy."
Trước đây lần nào cũng là Tiêu Chiến ra sân bay tiễn Vương Nhất Bác đi. Hiếm lắm mới có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-toi-om-idol-di-ngu-roi/1185648/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.