Trong hai tuần huấn luyện biệt lập, Tiêu Chiến lại nhận được một cuộc gọi từ Vương Nhất Bác và hai cuộc từ người đại diện của hắn. Sau khi hai tuần qua đi, anh lại nhận thêm một cuộc gọi nữa từ hắn.
"Hôm nay tôi lên máy bay, phải lên núi rồi." Đầu dây bên phía Vương Nhất Bác rất yên tĩnh, có lẽ là đang ngồi bên trong xe.
Tiêu Chiến không biết nói gì, cứ im lặng mãi. Vương Nhất Bác lại bảo, "Không chúc tôi lên đường bình an, nhập đoàn thuận lợi hả thầy Tiêu?"
Cầm cốc nước trên tay, Tiêu Chiến ngạc nhiên cả nửa buổi. Vương Nhất Bác cũng chẳng giục giã gì anh. Một lát sau anh mới nói, "Lên đường bình an, nhập đoàn thuận lợi."
Vương Nhất Bác vừa định nói tiếp gì đó, Tiêu Chiến đã nói thêm, "Lấy thêm một cúp ảnh đế nữa nhé."
Vương Nhất Bác bật cười, "Anh tưởng là đi siêu thị mua đồ, muốn lấy một cái là lấy được hả?"
Tiêu Chiến nghe thấy tiếng người đại diện bên cạnh, "Đội mũ cho tử tế vào."
"Tôi cúp máy đây, gặp lại sau."
"Gặp lại sau."
Tiêu Chiến cúp điện thoại, cầm ly nước lên nhấp một ngụm. Một câu 'Gặp lại sau' này nói xong không hiểu sao lại khiến anh thấy bứt rứt hơn bất cứ lần nào khác, cứ như thể còn chuyện nào đó rất quan trọng cần phải nói ra nhưng lại không thể phá vỡ rào cản để nói thành lời. Rồi chưa kịp nói đã bị một câu 'Gặp lại sau' kia dí cho nuốt ngược trở về, nghẹn đến tức cả lồng ngực.
- --
Bầu không khí náo nhiệt như bệnh viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-toi-om-idol-di-ngu-roi/1185633/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.