Buổi tối, người đại diện tới đón Vương Nhất Bác. Bản vẽ phác thảo trên giá của Tiêu Chiến đã bị lật ngược lại, coi như chưa từng tồn tại.
"Làm phiền anh rồi, Giáng sinh vui vẻ nhé Tiêu Chiến!" Người đại diện len lén chọt một cái vào eo Vương Nhất Bác, điên cuồng dùng ánh mắt ra hiệu cho hắn mau nói gì đó đi. Vương Nhất Bác ngơ ra nhìn bà chị mãi mới bừng tỉnh hiểu ra, "A... Giáng sinh vui vẻ."
"Hai người cũng vậy. Giáng sinh vui vẻ," Tiêu Chiến cười lên hai mắt cong cong, "Không muốn trông trẻ nữa đâu, mệt quá đi mất."
Người đại diện cười vang, "Vất vả rồi, vất vả rồi. Vậy, bọn tôi đi trước nhé. Có gì sang năm mới gặp lại."
Vương Nhất Bác đội mũ đeo khẩu trang và kính râm xong xuôi thì theo người đại diện xuống lầu, đi tới sân bay.
"Vui không bạn nhỏ?" Người đại diện lấy iPad ra, mở đoạn video mà nhà đài gửi tới để xem. Vương Nhất Bác ngẩng đầu lên, liếc nhìn chị một cái, "Cũng tạm."
Người đại diện: Xì! Rõ ràng là vui đến mức sắp nở hoa trên mặt luôn rồi. Trẻ con bây giờ đúng là không thành thật gì hết.
"Địa điểm được xác nhận rồi, xem chút không?"
"Không xem đâu. Đi thì biết," hắn nói rồi nhắm mắt dưỡng thần. Nói thật thì hai tiếng đồng hồ giả vờ ngủ kia khiến đầu hắn cũng bắt đầu hơi âm ỉ đau.
Người đại diện cất iPad đi, rồi lại bận rộn trả lời tin nhắn. Ngồi ở bên cạnh, Vương Nhất Bác nhắm mắt lại nghe tiếng gõ phím lạch cạch, loáng thoáng giống như nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-toi-om-idol-di-ngu-roi/1185627/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.