Từ trong phòng bếp, Tiêu Chiến thò đầu ra. Vương Nhất Bác lại đang dùng cái tư thế phản nhân loại ngồi trên sofa lướt xem điện thoại, chẳng hiểu xem cái gì mà cứ cười khúc khích. Không hiểu sao đột nhiên anh lại chợt có cảm giác gia đình.
"Thầy Tiêu, có đồ uống không ạ?" Vương ảnh đế là phận ăn nhờ ở đậu, ngoan ngoãn khéo léo, tuyệt không dám ngang ngược.
"Muốn uống gì?" Tiêu Chiến thu ánh mắt lại, chăm chú gọt táo. Vương Nhất Bác xỏ dép đi trong nhà, tót vào phòng bếp tìm đồ uống bị anh đá ra, "Tôi muốn uống Coca."
"Gọi điện thoại hỏi người đại diện của cậu đi."
Thầy Tiêu đích thực là một fan hâm mộ vô cùng nghiêm khắc.
Vương Nhất Bác nắm tay thành quyền rồi cầm bình trà xanh ra ngoài, "Xì, không uống nữa."
Thương ghê. Cuối cùng Tiêu Chiến lại thấy không đành lòng, lấy trà trong tay hắn bỏ lại vào tủ lạnh, "Đừng nói cô ấy biết là tôi cho cậu uống."
"Được! Là tôi tự lén lấy để uống!" Vương Nhất Bác cầm chai Coca quay về sofa ngồi, Tiêu Chiến cũng đặt đĩa táo đã gọt xong để lên bàn. "Nghĩ sao lại chạy tới đây đón Giáng sinh với tôi?"
"Tôi thấy anh đăng hình trong vòng bạn bè. Chậc, từng này tuổi rồi vẫn còn phải đón Giáng sinh một mình, đáng thương quá~"
Tiêu Chiến cầm một miếng táo lên, cắn cái rộp, "Cậu im đi."
Vương Nhất Bác phồng má nhai táo, nụ cười ẩn hiện nơi khóe miệng, "Tốt quá còn gì nữa. Trước đây ở cùng ký túc với các anh tôi đều đón Giáng sinh cùng họ. Một đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-toi-om-idol-di-ngu-roi/1185626/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.