Ngày hôm sau Tiêu Chiến rời đi rất sớm.
Trời còn chưa sáng, anh đã chui ra khỏi chăn, nhặt quần áo của mình lên mặc vào, Vương Nhất Bác muốn đưa anh về, anh nói không cần.
Sắc mặt Tiêu Chiến không tốt, không biết là vì say rượu đau đầu, hay là vì nguyên nhân khác.
Trước lúc Vương Nhất Bác lên máy bay, muốn gọi điện cho Tiêu Chiến, cuối cùng vẫn là không gọi. Hắn vội vàng trở về họp, nghĩ nghĩ, rốt cuộc lại nhắn tin cho Tiêu Chiến, nói mình đã về tới nơi rồi, Tiêu Chiến trả lời rất nhanh, ừm.
Tiêu Chiến nhắn tin cho Tương Anh.
"Bày trò gì thế?"
Tương Anh trả lời anh, "Tỉnh rồi à?" Kèm theo một cái mặt cười.
Tương Anh bình thường không dùng nhãn dán, cũng không dùng emoji, Tiêu Chiến cảm thấy sống lưng lạnh toát.
"Tối qua anh say rượu nằng nặc đòi Tể Tể đến đón, tôi cũng không còn cách khác." Tương Anh nói.
Tiêu Chiến chỉ là say rượu, không phải mất trí nhớ.
"Nghĩ tôi là tên ngốc à?" Tiêu Chiến lật tẩy cô.
"Nếu không muốn, anh đuổi người ta đi là được." Tương Anh cũng không khách khí lật tẩy anh.
Tiêu Chiến còn đang ngẩn người.
Tương Anh lại gửi tới một cái mặt cười, "Không cần khách sáo."
Tương Anh nhắn tiếp, "Nhưng anh thực sự gọi Tể Tể."
Hội nghị đến tối mới kết thúc, buổi tối là tiệc liên hoan của ban giám đốc, Vương Nhất Bác lên xe, nghĩ muốn gọi điện thoại cho Tiêu Chiến.
Còn chưa mở máy, Vương Thanh Lâm đã mở cửa xe ngồi lên, "Đi xe của em, ăn xong về nhà ba mẹ một chuyến.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-one-inch-closer/998513/chuong-19.html