Vương Nhất Bác lướt đến vòng bạn bè, hiếm khi thấy Tiêu Chiến đăng bài.
"Một tuần không tăng ca."
Hắn nhìn một dòng này hồi lâu.
Giờ mới là thứ hai mà, anh ấy đang lập flag sao.
Khoảng thời gian hắn ở cùng Tiêu Chiến, Tiêu Chiến không có ngày nào là không tăng ca. Cuồng công việc.
Tiền lương của Tiêu Chiến hẳn là không thấp, trường đại học của Tiêu Chiến là trường có trình độ chuyên môn hàng đầu cả nước, hạng mục trong tay anh rất nhiều, luôn phải tăng ca hoặc là đi công tác.
Ban đầu hắn không biết lí do, sau này thì biết rồi, chắc là vì Tiêu Giai Ninh đi.
Vương Nhất Bác buông điện thoại xuống, hắn đang ở công ty, văn kiện không dứt, Vương Thanh Lâm nói hắn đều phải xem qua trước.
Gian văn phòng này của hắn nằm ở trong góc, hai mặt đều là cửa sổ sát đất, nhìn ra ngoài là đèn điện rực rỡ. Đèn led trên tường tòa nhà đối diện lóe lên, chữ màu đỏ cam tự động sắp xếp lên xuống, hắn không nhìn lên được sân thượng.
Tiêu Chiến không tăng ca, thì làm gì? Bây giờ anh đang ở đâu.
Vương Nhất Bác lại mở wechat, một lần nữa vào xem bài đăng của anh.
Tương Anh đã nhấn thích, còn để lại lời nhắn: Mau tới, mỹ nữ bên cạnh tôi chờ anh sốt ruột lắm rồi, anh mà không đến là người ta giận đó.
Vương Nhất Bác cảm giác vừa có người cầm gậy đánh mạnh vào đầu hắn một nhát, hắn hoài nghi có phải mình hoa mắt rồi không.
Hắn lại nhìn, chính là viết như thế.
Hắn quay lại giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-one-inch-closer/998512/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.