Vương Nhất Bác nói được làm được, buổi tối tan làm đúng giờ về nhà. Lúc về đến nhờ còn đứng ở cửa ngây người mất một lúc, sao tự nhiên ngoan ngoãn về nhà vậy ta! Ánh đèn ở phòng ăn ấm áp, trong nhà bếp bóng dáng kia bận rộn đi qua đi lại, cảm giác nhà đã lâu không có chợt ùa về, Vương Nhất Bác đột nhiên cảm giác mắt mình hơi cay cay.
"Anh Nhất Bác...Anh về rồi à!", Tiêu Chiến hớn hở bưng tô canh cá mập nóng hổi đi ra.
"Ừ, làm món gì rồi?", Vương Nhất Bác bình thản hỏi.
"Dạ, anh xem đi, trong nồi còn có thịt bò đang hầm.", Tiêu Chiến gọi anh đến, "Không phải món cay."
Bốn món sạch sẽ gọn gàng, trừ dĩa trưng bày ra thì không khác lắm so với ngoài hàng quán.
"Đi rửa tay trước đi, rửa tay rồi ăn cơm!", Tiêu Chiến đẩy Vương Nhất Bác đi rửa tay, "Hôm nay làm việc cả ngày vất vả rồi."
Vương Nhất Bác đột nhiên xoay người, ôm lấy Tiêu Chiến, hành động này làm Tiêu Chiến nhất thời ngơ ngác, hai tay không biết để đâu.
"Cảm ơn..."
"Không, không có, anh thích ăn, mỗi ngày em làm cho anh ăn.", Tiêu Chiến vui vẻ vỗ vỗ lưng Vương Nhất Bác, mở cờ trong bụng không đủ để hình dung tâm trạng cậu lúc này.
Sáng ngày thứ hai, Vương Nhất Bác ngồi ở sofa đọc báo, anh hiếm có muốn cùng ăn sáng với Tiêu Chiến.
Chỉ thấy Tiêu Chiến mơ mơ màng màng với cái đầu rối bù từ trong phòng đi ra, không chú ý đến Vương Nhất Bác đang ngồi ở sofa, mò mẫm đi về phía tủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-nhip-dap-con-tim/3900614/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.