Tiêu Chiến lấy hết dũng khí đến công ty Vương Nhất Bác làm việc, nhưng, hình như mọi chuyện luôn luôn không được thuận lợi.
Hình như Vương Nhất Bác có nói qua Tiêu Chiến sẽ đến, giám đốc bộ phận rất niềm nở đón tiếp Tiêu Chiến, sau khi sắp xếp vị trí xong, Tiêu Chiến liền làm quen với môi trường xung quanh một chút.
Theo tin tức giám đốc bộ phận nhận, không nhất định phải nhận cậu.
Một đám người lập tức bắt đầu tám chuyện trong nhóm nhỏ của mình, Tiêu Chiến có thể cảm nhận rõ ràng ánh mắt bọn họ nhìn anh có phần xa lánh và ghen tị.
Rất nhanh đã đến buổi trưa, Tiêu Chiến một mình đến nhà ăn ăn cơm. Đồ ăn ở đây rất ngon, nhưng mà nhiều món Tiêu Chiến không thể ăn. Cậu suy nghĩ cẩn thận chọn vài món rau, lấy thêm một cái trứng luộc, lặng lẽ ngồi ở một góc.
Vương Nhất Bác không thường đến nhà ăn ăn cơm, nhưng hôm nay lại muốn đến ăn, thật ra anh cũng không hiểu là tại sao. Vừa đến cửa nhà ăn đã bị Lý Ngọc Khiết gọi.
"Nhất Bác, ngọn gió nào thổi anh đến nhà ăn vậy.", hai người đi song song với nhau.
"Đến xem đồ ăn có ngon không, mọi người ăn có quen không.", Vương Nhất Bác mỉm cười.
Thật ra Lý Ngọc Khiết cơ bản không đến nhà ăn, cô ta chỉ là biết được hôm nay Vương Nhất Bác sẽ đến nhà ăn, bọ ngựa bắt ve mà thôi.
Vào cửa, Vương Nhất Bác tìm bóng dáng Tiêu Chiến, lại không nhìn thấy, Vương Nhất Bác nói thầm trong lòng, không lẽ không đến ăn cơm sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-nhip-dap-con-tim/3900609/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.