Ngày thứ ba Vương Nhất Bác đi, Tiêu Chiến đã bắt đầu vẽ phác thảo, ánh đèn vàng nhàn nhạt tô lên đường nét ngũ quan hài hòa của anh, đầu mày chau nhẹ chất chứa toàn bộ nhớ nhung và khao khát về chàng trai ấy, 9 giờ 55 phút, nhà thiết kế đại tài vẫn luôn tập trung cao độ đã bắt đầu phân tâm, tuy 10 giờ mỗi ngày hai người đều sẽ gọi video, nhưng sự mong mỏi của anh vẫn chưa từng sụt giảm.
Kim giờ rề rà nhích từng chút đến vị trí số 10, tiếng chuông yêu cầu tham gia cuộc gọi video đúng giờ vang lên, đồng thời được chấp nhận ngay tức khắc.
Chàng trai bên kia màn hình đã nằm trên giường, rúc mình vào trong tấm chăn bông mềm mại, ẩn đi dáng vẻ lạnh lùng, lộ ra nét ngoan hiền đến lạ.
Tiêu Chiến lẳng lặng dùng ngón tay miêu tả đường nét khuôn mặt hắn, ánh mắt bất giác đong đầy nỗi vấn vương.
"Nhìn em có vẻ rất mệt."
"Vừa thấy anh là hết mệt rồi."
Chàng trai nhích tới gần màn hình, không hài lòng nhíu mày.
"Còn làm việc à? Đã mấy giờ rồi? Không chú trọng sức khỏe gì cả."
"Không có mà, chỉ là muốn làm xong một bản phác thảo trước khi em về, xem như quà thi đấu."
Tiêu Chiến chưa bao giờ biết kiểu nũng nịu mềm mại của mình mê hoặc lòng người tới cỡ nào.
Cậu chàng lắc đầu nguầy nguậy.
"Em không cần quà, em muốn bạn trai em ăn no ngủ kỹ, ngoan ngoãn chờ em về!"
Cõi lòng Tiêu Chiến ấm áp cùng cực, gập máy tính lại, tháo kính mắt xuống, vẻ dịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-nguoi-tung-la-thieu-nien/1217282/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.