Ba năm sau...
Một người đàn ông cao lớn nho nhã đi ra khỏi sân bay, tài xế đã đợi sẵn bên ngoài từ lâu cung kính gật đầu với anh ta.
"Giám đốc Tiêu, tổng giám đốc Trình nói có việc quan trọng không đến được, bảo tôi đến đón anh về nhà nghỉ ngơi trước."
Tiêu Chiến hơi gật đầu.
"Cảm phiền."
Tựa vào lưng ghế sau trên chiếc Bentley, dõi mắt nhìn phong cảnh vừa xa lạ lại vừa thân quen ngoài cửa sổ xe. Anh tháo cặp kính gọng vàng xuống, cúi đầu day huyệt thái dương, lột bỏ lớp ngụy trang lịch lãm trầm lặng trước mặt người khác, anh vẫn là chàng thiếu niên trong trẻo như nước ngày nào.
Ba năm rồi
Đã thay đổi những gì? Và còn lại những gì?
Xe dừng lại bên ngoài một tiểu khu cách rất xa thành phố, Tiêu Chiến nhấn mật mã mở khóa cửa, mùi thức ăn tỏa ra ngào ngạt.
"Về rồi à! Còn nhanh hơn so với dự tính của anh nữa!"
Một người đàn ông tuấn tú thò đầu ra khỏi phòng bếp.
Tiêu Chiến nhướng mày, chẳng có gì bất ngờ cả.
"Em biết ngay, anh không đến sân bay, 80% là chạy sang đây rồi."
Người đàn ông bưng đĩa thức ăn cuối cùng đặt lên bàn ăn, giằng lấy áo vest trong tay Tiêu Chiến treo lên móc áo.
"Đương nhiên rồi, còn gì quan trọng hơn việc tự tay nấu một bàn đồ ăn ngon tiếp đón tẩy trần cho em chứ?"
Tiêu Chiến vừa tham quan nhà mình vừa lắc đầu đầy bất đắc dĩ.
"Đúng là hơi hối hận khi cho anh biết địa chỉ đấy, em lên mạng thuê nhà, chính em còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-nguoi-tung-la-thieu-nien/1217277/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.