Lạc Bùi nhìn Vương Nhất Bác, dáng vẻ cậu hiện giờ anh chưa từng thấy qua trước đây, đột nhiên anh cảm thấy những lời trách móc của Vương Nhất Bác chẳng nhắm vào ai khác cả, chỉ có một mình anh mà thôi. Anh đã cảm nhận được sự đồng cảm hoặc là sự thương xót nhất thời mà Vương Nhất Bác đã đem đến cho anh, hoặc cũng có thể khi bắt đầu mọi chuyện đều đúng, nhưng cuối cùng tất cả lại bị hủy hoại trong tay anh.
Lần đầu tiên anh gặp Vương Nhất Bác là lúc cậu mới 16 tuổi, anh cũng chỉ mới 24. Khi anh mang theo thân phận là một thiếu gia của một ông trùm nào đó đi vào trong club, ông chủ rất nhiệt tình tiến lên chào hỏi anh, còn gợi ý một nhóm tiếp viên ngồi cùng, sau đó anh nhìn thấy Vương Nhất Bác.
Theo lời ông chủ thì chính là át chủ bài của quán này.
Bởi vì hiếu kì mà anh đã gọi người át chủ bài chưa thành niên này, đến tận bây giờ anh cũng khó có thể tưởng tượng nổi, một chàng trai mới có 16 tuổi đầu tại sao có thể biến mấy chuyện trêu đùa, ám muội ở chốn này trở thành việc quen dễ làm, thành thục có thừa đến thế, anh nghe thấy ông chủ nói "Vẫn còn sạch sẽ đấy."
Lúc đó Lạc Bùi đã dùng một con số khá lớn để bao Vương Nhất Bác, hoặc có thể nói rằng là anh đã mua đứt Vương Nhất Bác rồi trở thành ba nuôi của cậu.
Chắc cũng có lẽ cuộc sống nhàn nhã tẻ nhạt của người giàu có khi nhìn thấy bách tính bị đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-ngan-chen-khong-say/363925/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.