Hãy để chúng ta dành thời gian cùng nhau trải qua năm tháng
[Liên quan đến chuyện bầu bạn]
Sau câu nói "chúng ta bắt đầu lại từ đầu" được thốt ra, bác sĩ Tiêu từng giây từng phút luôn ở trong trạng thái áp lực tinh thần cao độ mà bản thân chưa từng trải qua trước đây. Mỗi lần anh muốn miêu tả cụ thể cho Vương Nhất Bác nghe sự khó chịu trong lòng, khi đến miệng phần lớn đều biến thành ba chữ "anh không sao". Tiêu Chiến cảm thấy mình có thể kiểm soát bản thân, nhưng kiềm nén không phải cách giải quyết vấn đề. Cảm xúc tiêu cực cứ lần lượt tích tụ, cuối cùng biến thành quả bom nổ chậm mấy lần trong năm nay.
Bác sĩ Tiêu thật sự đã đánh giá thấp sự ảnh hưởng của gia đình đối với anh. Hố đen này đã sớm ăn sâu vào máu thịt, hoàn toàn dung nhập với tính cách và nội tâm của anh, không thể dễ dàng loại bỏ hay tránh thoát. Anh thật sự lo sợ Vương Nhất Bác sẽ rời bỏ mình vì điều này, thiếu tự tin lại ngập tràn cảm giác sợ hãi.
Hai người vừa ăn tối tại quán Nhật gần phòng trọ. Tiêu Chiến có thể ăn hoài không chán món mì ramen ở đó, trong khi Vương Nhất Bác mỗi lần đều xử lý hết một tô cơm lươn. Trên bàn cơm thảo luận đủ chuyện trên trời dướt đất, rất ít khi nói về công việc. Cả hai thích nói về những thứ cách xa cuộc sống thực tế, giả vờ như trút bỏ xiềng xích của công việc để có thể hít thở bầu không khí trong lành.
"Anh trước đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-mot-doi-tram-me/1033232/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.