4 giờ sáng theo giờ địa phương, chuyến bay của Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến đáp xuống sân bay Chiang Mai. Bác sĩ Tiêu đưa tay ngăn cơn ngáp, kéo theo cảnh sát Vương bước xuống cầu thang, vừa lên xe buýt đã muốn dựa vào cửa kính ngủ gục. Thật ra, bọn họ không muốn ngồi "chuyến bay buồn ngủ" thế này đâu, lịch trình ban đầu sẽ đáp lúc 6 giờ tối, nhưng vì nhiệm vụ đột xuất của Vương Nhất Bác mà phải vội vã đổi chuyến.
Chẳng qua là lãng phí tiền phòng một đêm mà thôi, Tiêu Chiến không cảm thấy có vấn đề gì. Dù sao, đây cũng là kì nghỉ 4 ngày mà hai người họ đã phải làm việc cật lực để có thể ở bên nhau, bất kể thế nào cũng phải đi một chuyến. Cảnh sát Vương đáng thương phải ngồi trong phòng, quan sát camera qua các màn hình lớn suốt 6 tiếng đồng hồ mới có thể tan ca. Lúc gặp Tiêu Chiến, mắt Vương Nhất Bác giăng đầy tơ máu, ngay cả vùng da xung quanh hốc mắt cũng ửng đỏ bất thường, khiến bác sĩ Tiêu đau lòng không thôi.
"Làm sao vậy, mắt đỏ như thế kia..."
"Còn đau nữa."
Cảm thấy máy bay đã ổn định, Vương Nhất Bác nghiêng đầu tựa vào vai Tiêu Chiến làm nũng.
"Haizz, thật đông người...em mau đeo cái này vào, ngủ một giấc đi."
Tiêu Chiến lấy từ trong túi ra đồ bịt mắt màu hồng có thể xông hơi mùi hoa anh đào, cười híp mắt đưa cho Vương Nhất Bác. Vẻ tinh nghịch trong mắt anh khiến hắn cảm thấy buồn cười. Tiếp theo, chỉ thấy cảnh sát Vương ngoan ngoãn nhận lấy, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-mot-doi-tram-me/1033231/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.