Chu Hạ đã nhiều ngày không nói chuyện với họ.
Anh và Vương Nhất Bác vẫn nghe thấy tiếng khóc của Chu Hạ vào ban đêm, có thể nhìn thấy bà ngồi ngẩn người qua khe cửa. Nhưng khi họ gõ cửa, bà lại lập tức lấy lại tinh thần. Chu Hạ ăn trong im lặng, không bữa ăn nào bà ăn hết thức ăn, giữa bữa ăn sẽ lại buông chén đũa xuống, quay về phòng mình trong im lặng. Mỗi ngày, Chu Hạ như thể một bóng ma mắc kẹt trong căn phòng tối mờ, không thể thoát ra.
Bầu không khí khó chịu đến bức bối. Khi không thể chịu được nữa, Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến sẽ lẻn trốn ra ngoài. Cả hai lặng lẽ rời khỏi nhà, đi dạo chợ đêm, giống như một đôi trẻ lén lút hẹn hò sau giờ tự học. Hai người cứ như vậy ngồi xổm trước một sạp hàng nhỏ ăn một chén mì chua cay, gọi thêm mấy xâu nướng. Có khi Tiêu Chiến còn gọi bia, nhưng uống hai ngụm liền bỏ lại, mặt đã kịp đỏ lên, phần còn lại Vương Nhất Bác đành phải gánh giúp anh.
Trốn đi một lúc ngắn ngủi, sau đó lại quay về ngôi nhà thường xuyên u ám kia.
Thời gian gần đây, studio của Tiêu Chiến trở nên có tiếng tăm trong giới, Tiêu Chiến ngày càng bận. Không chỉ ngồi ở văn phòng vẽ hợp đồng, thi thoảng cũng phải cùng Trần Hựu Vấn đi giao thiệp, thương lượng hợp đồng, giờ cơm chiều càng ngày càng ít có thời gian về nhà ăn. Anh thường về vào khuya, đèn trong tiểu khu đã tắt hơn nửa.
Về muộn, Vương Nhất Bác đã lên giường trước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-hoang-hon-ruou-vang/750999/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.