Tiêu Chiến chưa bao giờ làm anh, cũng chẳng có ai dạy chàng trai 22 tuổi cách đảm nhận vai trò phụ huynh.
Anh gần như, chỉ dùng bản năng mà yêu thương cậu.
Anh thấy anh hiểu Vương Nhất Bác, còn hiểu hơn cả Vương Nghị. Anh nhìn thấu ôn nhu đằng sau lãnh đạm, cũng hiểu việc cậu giữ người ngoài ngàn dặm là vì nội tâm vốn cô độc và sợ hãi. Chính là hôm nay, Tiêu Chiến biết Vương Nhất Bác căn bản buổi tối không hề đến tiết tự học, đột nhiên cảm thấy người này có chút xa lạ. Anh không hiểu cậu, đúng vậy, một chút cũng không hiểu cậu.
Vốn Vương Nhất Bác nói dối anh nhiều như vậy, thế mà anh chưa hề nhìn thấu.
Thực ra so với tức giận, Tiêu Chiến thấy cảm nhận của mình chính là, không thể tin được, còn có, chầm chậm nảy mầm rồi vây lấy anh, là mất mát cùng thất vọng mênh mông.
Lúc Tiêu Chiến đi về phía sân thể dục, vô số lần, anh đã muốn xoay người rời đi. Anh không muốn cùng cái người vốn không hề có quan hệ huyết thống đó, diễn một màn cha hiền con hiếu bề ngoài.
Nhưng anh vẫn đi, thậm chí lúc nhìn thấy thiếu niên đang ào ào chạy đến, anh vẫn không kìm được mà giang rộng hai tay, sau đó nam sinh với anh không có bất kì quan hệ máu mủ nào, đang thở hổn hển, nhào vào lòng anh, anh ôm cậu rồi thấy, linh hồn tàn khuyết của mình, trở nên hoàn chỉnh.
Vậy là sao đây?
Tiêu Chiến ôm Vương Nhất Bác, lần đầu tiên cảm nhận được bản thân mình đối với người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-hien-gia-chi-ai/227634/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.