Đây là lần thứ ba Vương Nhất Bác nhìn thấy Tiêu Chiến. Hôm nay trời rất lạnh, nhưng anh chỉ mặc một thân áo quần đơn bạc, tay cầm ô, đứng tách khỏi đám đông. Điều kì lạ là Vương Nhất Bác nhìn xuyên qua khe hở giữa đám đông, một cái là nhìn thấy anh rồi.
Tiêu Chiến cũng nhìn cậu bé với đôi mắt vô cảm đứng giữa đám người, mặc bộ đồng phục rộng thùng thình. Người xung quanh đang an ủi cậu, nhưng cậu không đáp lại. Cậu đứng đĩnh đạc, như một cây tre vươn thẳng trong mưa.
Tiêu Chiến luôn cảm thấy cậu bé này mặt mày xinh đẹp, sạch sẽ, rất giống Vương Nghị hồi mười lăm tuổi. Chỉ là so với Vương Nghị lại có vài phần thanh quý hơn. Ngay cả trong hoàn cảnh này, trông cậu cũng nghiêm nghị, bất khả xâm phạm.
Cậu kiên cường hơn anh trai, cũng có thể chống đỡ tốt hơn anh trai cậu.
Chỉ là, không hiểu vì sao, Tiêu lão sư vẫn thấy xót xa cho đứa bé gần như không có liên hệ gì với mình này.
Có lẽ là yêu ai yêu cả đường đi lối về nhỉ.
Chờ đến khi những người vây quanh Vương Nhất Bác đều đã rời đi, Tiêu Chiến mới đi đến trước mặt cậu, thiếu niên ngẩng đầu lên, lộ ra một đôi mắt thanh triệt, đen trắng rõ ràng. Bờ môi cậu đã khô nẻ, từ lúc biết tin, cậu không uống lấy một giọt nước.
Cũng không hề rơi lệ.
Vị ca ca lớn hơn 6 tuổi thả nhẹ thanh âm: "Nhất Bác, anh là bạn của Vương Nghị anh trai em."
Thiếu niên vẫn nhìn anh không đáp. Tiêu Chiến chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-hien-gia-chi-ai/227626/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.