Loáng một cái A Uyển cũng đầy tháng, cậu bé với khuôn mặt trắng nõn, hai má luôn ửng hồng khiến ai nhìn cũng thấy cưng. Lam Phong không muốn Ngụy Anh vất vả chăm con nên tìm vú nuôi riêng cho A Uyển. Vú nuôi rất mát tay, chăm cho cậu bé đến bụ bẫm. A Uyển một tháng mà đã hóng đủ chuyện, hễ thấy người hỏi đến là cái miệng xinh xắn lại cười toe toét để hở hàm lợi chưa có chiếc răng nào. Ngụy Anh thích nhất cảm giác khi cúi mặt sát gần con là cậu bé lại giơ tay lên huơ huơ vào má cậu, lúc ấy chỉ muốn ôm chặt lấy bé mà hôn ngấu nghiến.
Ngụy Anh đưa tay chỉnh lại cà vạt cho Lam Phong.
- Khách dưới nhà đã đến đông rồi, anh xuống trước tiếp nhé, em sẽ bế con xuống sau.
Lam Phong vòng tay ôm qua eo cậu kéo sát vào mình.
- Hôm nay nhìn phu nhân đẹp quá khiến anh cầm lòng không được.
Rồi anh cúi xuống hôn cậu, Ngụy Anh không chần chừ mà ôm qua cổ anh nhón chân lên đáp lại. Lam Phong được thể liền để nụ hôn cuốn sâu khiến Ngụy Anh lùi lại phía sau, lưng đụng vào tủ. Cậu bị Lam Phong ôm chặt đến nghẹt thở phải đẩy anh ra để hít lấy không khí. Lam Phong cười khi nhìn thấy mặt cậu đỏ gay. Ngụy Anh lườm anh.
- Anh còn cười được.
Lam Phong tay vẫn giữ trên eo cậu.
- Xin lỗi, cũng bởi vì em luôn hấp dẫn anh nên anh không khống chế được.
Ngụy Anh nghe anh nói ngọt như vậy nên tạm tha cho anh. Cậu chỉnh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753378/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.