Giang Ái Ly bóc quýt đưa cho Ngụy Anh, cô nhìn chăm chú cậu. Ngụy Anh thấy vậy thì hỏi.
- Có chuyện gì thế chị hai?
Giáng Ái Ly mỉm cười.
- Thật kì diệu, A Anh của chị giỏi quá.
Rồi cô đặt tay lên bụng cậu.
- Bé con nhất định rất đáng yêu, giống hệt A Anh.
Ngụy Anh.
- Nếu là con gái em thích bé dịu dàng như chị hai.
Giang Ái Ly cười vui vẻ, xong cô nghiêm giọng.
- Em nhớ phải bảo vệ sức khỏe thật tốt, không bao giờ được liều lĩnh nữa nghe chưa? Em xem, em gầy lắm đấy.
Ngụy Anh nắm tay cô.
- Em không sao rồi mà chị, Lam Phong nhồi em ăn dữ lắm, chẳng mấy mà lại giống heo đâu.
Giang Ái Ly.
- Em giống heo vẫn đáng yêu.
Ngụy Anh.
- Chị hai toàn khen em.
- Chị hai khen đúng còn gì.
Giang Hoài Ân từ bên ngoài đi vào lên tiếng, Ngụy Anh nhìn cậu.
- Tiểu tử, em đến khi nào thế?
Lam Hải cũng bước vào theo sau Giang Hoài Ân, anh mang túi đồ đặt lên tủ nhỏ, cười nói.
- Anh và A Ân vừa về nhà lấy đồ cho em, đây là thực phẩm quý cha gửi về bảo để em bồi dưỡng.
Ngụy Anh mỉm cười.
- Vâng, lát em sẽ gọi điện cảm ơn cha. Em nằm viện làm mọi người đều vất vả.
Giang Hoài Ân ngồi xuống ghế bên cạnh giường.
- Anh áy náy thì chịu khó ăn nhiều cho mau khỏe còn về nhà.
Ngụy Anh phụng phịu.
- Anh khỏe rồi mà Trịnh Khải Tinh với Lam Phong không đồng ý cho về đấy chứ.
Trịnh Khải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753344/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.