- Tất cả mọi chuyện là như vậy, Ngụy Anh không muốn Giang Hoài Ân phải chịu thiệt thòi và muốn Lam gia có con nối dõi nên bất chấp mạo hiểm làm thí nghiệm này. Thật may cậu ấy đã kiên trì được, thai nhi tới giờ là tám tuần rồi.
Trịnh Khải Tinh kể lại cho Lam Phong và mọi người nghe toàn bộ câu chuyện.
Lam Phong ngồi bần thần bên giường, mắt nhìn Ngụy Anh không rời, cậu vẫn chưa tỉnh dậy, thần sắc tái nhợt, hai mắt nhắm nghiền. Lam Phong nắm lấy bàn tay cậu siết nhẹ, áp vào ngực, lại nghe bên tai tiếng nói của Cố Hạo đều đều.
- Khi biết mình có thai cậu ấy đã xúc động đến phát khóc, nhưng vì cậu không còn nhớ chuyện gì liên quan đến cậu ấy nữa, vì thế tiểu thiếu gia dặn chúng tôi không được nói với cậu.
Lam Phong.
- Những lúc em ấy nôn có phải là do có thai không?
Trịnh Khải Tinh.
- Phải, đây là hiện tượng nghén trong ba tháng đầu.
Quản gia Cố cũng thêm lời.
- Thảo nào cứ thấy cơm là cậu ấy chạy, thời gian qua ăn uống không được tốt, tiểu thiếu gia đã gầy đi rất nhiều.
Trịnh Khải Tinh.
- Cơ thể cậu ấy bị suy nhược nghiêm trọng, nếu không chăm sóc cẩn thận sẽ nguy hiểm đến cả hai mẹ con.
Lam Phong nghe vậy thì tự trách chính mình.
- Đều là tôi không tốt mới làm khổ em ấy.
Trịnh Khải Tinh.
- Bây giờ Ngụy Anh cần nhất là nghỉ ngơi và ăn uống tẩm bổ đầy đủ để mau lại sức, đặc biệt tránh kích động hoàn toàn. Cậu ấy đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753341/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.