Lam Phong sau khi tiễn Lina về thì đi chậm rãi vào nhà, trong đầu có vài điều không hiểu? Tại sao Cố Hạo đối với Lina lại lạnh lùng vô tình như thế? Thêm nữa, Ngụy Anh và Lina đã từng quen biết nhau??
Lam Phong lên phòng, Ngụy Anh đang ngồi khoanh chân trên sopha, ôm gối trong lòng, mắt nhìn chăm chú vào tờ giấy nhỏ trên tay. Cậu tập trung đến mức anh đến gần mà không biết. Lam Phong "E hèm" một tiếng, Ngụy Anh giật mình vội kẹp tờ giấy vào cuốn sổ để trên bàn, nhìn lên.
- Bạn anh về rồi à?
Lam Phong ngồi xuống ghế đối diện.
- Em và Lina biết nhau?
Ngụy Anh nhìn anh giây lát rồi trả lời.
- Phải.
Lam Phong.
- Cô ấy mới sang đây, sao em lại biết được?
Ngụy Anh ngẩn ra, cậu quên mất là anh không nhớ gì về khoảng thời gian vừa qua. Ngụy Anh cúi mặt nhìn vào bàn tay đang mân mê nghịch chiếc gối ôm.
- Cô ấy đã sang đây lâu rồi và...em đã gặp cô ấy nhiều lần.
Lam Phong ngồi yên lặng, thấy mình giống một kẻ ngốc, chuyện gì cũng không biết, chẳng lẽ anh đã thực sự quên?
Ngụy Anh nhìn vẻ trầm mặc của anh thì gọi.
- Lam Phong.
Lam Phong nhìn cậu, mất mấy giây rồi đứng dậy.
- Không có gì.
Anh đi vào phòng làm việc với một mớ câu hỏi trong đầu, Ngụy Anh nhìn theo anh, thở dài một tiếng, rồi cậu phát hiện ra dạo gần đây cậu rất hay thở dài.
Xế chiều, Lam Phong làm việc một lúc thấy hơi đau đầu nên quyết định đứng lên đi ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753332/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.