Hàng ngày Ngụy Anh vẫn đều đặn đến bệnh viện, giáo sư Mạc nói cơ thể cậu rất đặc biệt nên thích nghi tốt với liệu pháp của ông, Ngụy Anh nghe vậy thì rất vui, hy vọng lại tăng lên. Nhưng song song với điều đó cậu cảm thấy khá mệt mỏi, những thay đổi trong cơ thể khiến cậu khó chịu mà không biết diễn tả nó như thế nào, mỗi ngày đều phải cố gắng tỏ ra mình vẫn luôn ổn.
Lam Phong vẫn gọi điện hàng ngày, sau một tháng anh cảm thấy thần sắc cậu có vẻ không tốt, hình như cằm cũng nhọn hơn, anh bắt đầu lo lắng. Ngụy Anh phải luôn miệng trấn an anh, nói thời tiết giao mùa nên có hơi mệt một chút nhưng cậu vẫn ăn uống tốt.
Ngụy Anh cũng chủ động mua một số thực phẩm theo thực đơn của giáo sư Mạc đưa và dặn bà Lan nấu cho cậu, hoặc có hôm cậu tự vào bếp làm cho mình.
Dương Hoa Yến vẫn ở lại Vân Thâm Bất Tri Xứ, không có Lam Phong ở nhà nên cô cũng chẳng có cớ gì để tiếp cận anh, thỉnh thoảng gọi điện mà anh không nghe, nhắn tin thì anh chỉ nhắn lại đang bận. Dương Hoa Yến cũng không thể gây sự với Ngụy Anh vì suy cho cùng anh là đàn ông, không phải mấy tiểu cô nương yểu điệu thục nữ mà dễ dàng bắt nạt được.
Ngụy Anh mệt mỏi bước xuống phòng khách, Cố Hạo mang đến cho cậu cốc nước ấm.
- Tiểu thiếu gia, đợt này cậu gầy đi đấy, tôi đưa cậu đi khám nhé.
Ngụy Anh lắc đầu.
- Tôi thật sự không sao mà, thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753320/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.