Nhiếp Minh đặt tách trà xuống bàn, nhìn sang Ngụy Anh.
- Cậu cứ ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe rồi đến công ty cũng được.
Ngụy Anh.
- Thật ngại quá anh Nhiếp Minh, lại để anh phải lặn lội đường xa đến đây thăm em thế này.
Nhiếp Minh cười.
- Cậu không phải ngại, anh thỉnh thoảng vẫn tới Vân Thâm Bất Tri Xứ chơi với Lam Hải và Lam Phong mà.
Lam Phong ngồi bên cạnh cũng nói.
- Phải đấy, anh Nhiếp Minh với chúng ta cũng như người một nhà.
Nhiếp Minh nhìn Lam Phong rồi lại nhìn Ngụy Anh.
- Đúng vậy, mà cậu tuy nghỉ ở nhà nhưng chưa khi nào để chậm trễ các dự án của công ty. Anh rất nể đấy.
Ngụy Anh cười.
- Công việc thiết kế vốn là đam mê của em mà anh, nên chỉ cần được làm việc là em thích rồi.
Nhiếp Minh.
- Ừm, hôm nay anh đến đây trước tiên là thăm cậu, sau đó là có việc cần đề xuất.
Ngụy Anh.
- Vâng, anh cứ nói đi ạ.
Nhiếp Minh.
- Hết tháng này Sao Sáng có một hợp đồng lớn với công ty SA, mà trụ sở chính của SA lại nằm ở Cô Tô. Họ đã xem các thiết kế của cậu nên rất thích, muốn ký hợp đồng lâu dài với chúng ta. Anh tính giao cho cậu dự án này, tiện không phải đi xa, tuần đến Sao Sáng họp một lần là được rồi.
Ngụy Anh.
- Dự án này kéo dài bao lâu vậy anh?
Nhiếp Minh.
- Tầm khoảng ba tháng.
Ngụy Anh lập tức tính toán trong đầu, thời gian thật phù hợp với kế hoạch của cậu, lại còn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753318/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.