Lam Phong ngồi làm việc trên ghế sopha, thỉnh thoảng lại quan sát Ngụy Anh đang ngồi ôm gối trên giường, mắt cậu tuy nhìn vào ti vi nhưng anh biết cậu lại đang nghĩ ngợi rồi.
Lam Phong lên tiếng.
- Ngụy Anh, lại đây.
Ngụy Anh bỏ gối xuống giường đi đến gần anh, không ngồi trên ghế mà ngồi dưới thảm nền nhà, cằm tì lên tay đặt trên đầu gối anh. Lam Phong vuốt tóc cậu, nhẹ nhàng.
- Em vẫn đang suy nghĩ về chuyện cha đã nói sao?
Ngụy Anh gật đầu, không đáp. Lam Phong nhìn xuống, không thấy mặt cậu mà chỉ thấy hàng lông mi dài khẽ động đậy. Anh nhấc cậu đặt lên đùi mình.
- Em như này anh sẽ buồn lắm, anh sẽ cho rằng em không tin tưởng anh.
Ngụy Anh nhìn anh vội nói.
- Không phải vậy, em chỉ là đang nghĩ đến Hoài Ân, nếu cậu ấy biết chuyện này nhất định sẽ cự tuyệt anh hai.
Lam Phong.
- Chúng ta sẽ không nói chuyện này cho cậu ấy biết, anh hai nhất định không để Hoài Ân phải chịu thiệt thòi đâu, em đừng suy nghĩ nữa, nhìn em như vậy anh đau lòng lắm biết không?
Ngụy Anh gật đầu, mắt nhìn qua màn hình laptop.
- Có phải Tết nghỉ nhiều nên công việc bị ứ đọng lại không?
Lam Phong cười.
- Một chút, nhưng không sao, anh giải quyết được. Quan trọng vẫn là làm thế nào để em luôn được vui vẻ.
Ngụy Anh nhìn anh, cậu chủ động cúi hôn anh một cái lên môi.
- Em không sao đâu. Nếu liên quan đến công việc mà em có thể làm được thì anh cứ bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bjyx-gap-em-chinh-la-duyen-phan/1753301/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.